RẮP TÂM ĐẰNG HẮNG MỘT PHÁT RẤT ĐIỆU!

Vương Ngọc Minh
 
Music of The woods. Vladimir Kush
 
phân biệt giới tính
chả bao giờ
có trong suy nghĩ
của tôi/vừa cắm xong bình bông
to tổ bố-thì xướng lên "mày!"
một con quạ sà xuống (tứ trụ còn vững!)
 
phải nói-tôi khá thoải mái
khi làm việc chung với phụ nữ
phụ nữ có tính cổ điển
càng thích/yah
có nhẽ
do họ ưa chăm chút các tiểu tiết
..tỉ dụ ưa hỏi "anh ăn chưa?"
 
tôi ngẩng mặt lên
thấy mẹ già
có cả em thơ
đứng cạnh cửa buồng/ba đình
nom-cực thâm u
 
mẹ già nhiếc "vì sao mày đi lâu đến vậy
mày đã làm gì
hở con?"
em thơ nói ""con đang tưởng bác đã ra ma!"
bà liền bảo em thơ "mày không được tưởng
thế nhá.." day qua tôi "hãy về con ạ
về/còn tính chuyện đào mồ
cuốc mả!"
 
"vâng ạ!
..con đi ngay giờ!" tôi đáp
cúi gằm mặt
 
-ối
còn thấy trong đôi mắt trắng
đục/gần lòa
của mẹ già
dường
vẫn dò (đoán!) chuyện hư
thực-ngay cửa miệng em thơ
còn hột cơm
 
xem những gì
thực sự đang ẩn náu nơi cuống họng
và tôi có thật không?
 
nói mãi
rồi-cạn tâm/trí
nhưng tôi vẫn tiếp tục vô giới hạn vào các mục đích
chưa giải quyết
 
..thử dùng rắn hổ mang ngâm rượu
hòng cho hai mắt sáng rực
lưng hết đau-thậm chí co
duỗi
hai chân liên tục
 
quái quỉ
dù chả kiếm ra đồng cắc
hòng thủ thân
tuy nhiên/ở đời
tôi vẫn đéo bỏ tật chơi dai!
..
VNM

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NHỮNG KỶ NIỆM NƠI PHÒNG TRANH TRƯƠNG VŨ

TƯỞNG NHỚ PHAN XUÂN SINH